hôn nhân trong thù hận

Bộ phim YÊU TRONG CUỒNG HẬN - ĐÙA VỚI LỬA thuộc thể loại phim Tình Cảm của Thái Lan. Theeradej Wongpuapan - Woranuch Wongsawan. Chakrit (Ken) - bề ngoài là doanh nhân thành đạt nhưng thực chất Chakrit vẫn luôn mang trong mình mối hận thù kẻ đã hãm hại, khiến bố mình phải vào tù Cái chết của đôi tình nhân làm cho hai dòng họ xóa bỏ hận thù. Tóm Tắt Nội Dung Romeo Và Juliet Học Sinh Giỏi - Mẫu 8 Tài liệu tóm tắt nội dung Romeo và Juliet học sinh giỏi sẽ giúp bạn luyện tập cách diễn đạt linh hoạt và nâng cao kỹ năng tóm tắt tác phẩm văn học. Vì để trả thù Lý Lập Quần, Thẩm Hải Dung đã có cuộc hôn nhân chớp nhoáng với Trần Chấn Lôi và cuộc hôn nhân này không hề êm đẹp như mọi người đã tưởng. Hai người thường xuyên cãi nhau và cuối cùng ly hôn, Thẩm Hải Dung được giao quyền nuôi con gái. Thẩm Hải Dung và Trần Chấn Lôi Những Sắc Màu Hôn Nhân - Trọn Bộ (Phim Mới HTV9) Ghét Thì Yêu Thôi - Phim Việt Hay - VTV3; Vòng Tròn 12 Số - Phim Việt Hay; Lẩn Khuất Một Tên Người - Phim Hay HTV9; Nước Mắt Chảy Ngược - Phim THVL1; Giao Mùa - Phim Tình Cảm HTV3; Mật Mã Hoa Hồng Vàng - Phim THVL1; Mùa Cúc SuSi (HTV9 Hợp đồng hôn nhân Cuộc sống của Suhan thay đổi kể từ khi Cesur xuất hiện. Suhan bắt đầu biết e thẹn, nhớ nhung cảm giác mà cô chưa từng có với Bulent - người yêu hiện tại. Suhan càng cố gắng đẩy Cesur ra khỏi cuộc sống thì trái tim cô lại hướng về anh nhiều hơn. gambar lingkungan rumah bersih dan sehat kartun. Em và chồng đã yêu nhau và kết hôn được hơn 10 năm. Thời gian đầu kinh tế khó khăn, chúng em đều lo lắng làm ăn và sống với nhau rất hạnh phúc. Cuộc sống khó khăn nhưng vợ chồng em vẫn cố gắng và đạt được những thành quả mong muốn. Chúng em hiếm muộn và đưa cháu của em về nuôi và coi như con ruột. Cuộc sống của ba người rất hạnh phúc đến nỗi người ngoài phải ganh tị. Anh yêu thương cháu hơn cả những người cha bình thường yêu thương năm thứ bảy của cuộc hôn nhân, em vô tình gặp lại bạn T người yêu hồi em học lớp 12. Thú thật là ngày đó em và bạn ấy chưa có gì sâu sắc, chỉ là những tình cảm đẹp của tuổi học trò với nhiều kỷ niệm. Bạn ấy nhỏ hơn em 1 lớp và rất yêu em. Rồi em vào Đại học và cắt đứt mọi liên lạc mặc dù bạn đã cố gắng tìm kiếm. Sau khi gặp lại bạn đó, bọn em đã nói chuyện nhiều trên facebook nhưng em thật sự chỉ coi bạn đó là bạn, là hàng em. Nhưng bạn đó thì từ đầu đến cuối chỉ xoáy vào chuyện tình cảm của 2 đứa. Em đã gạt sang một bên nhưng bạn vẫn không đổi chủ đề. Nào là trách móc, nào là thương nhớ, nào là những chuỗi ngày hy vọng tìm kiếm qua bạn bè nhưng không thành. Cứ liên tiếp như thế rồi em đã xuôi lòng lúc nào không hay. Và cũng từ đó dẫn đến những chuyện vụng trộm sai đến ngày chồng em phát hiện, tất cả mọi thứ đã sụp đổ trong anh. Niềm tin về tình yêu về cuộc sống mà em giành cho anh hoàn toàn sụp đổ. Trái tim anh đau đớn như rỉ máu, em đã lường trước được điều này. Đến lúc này em thương anh vô cùng nhưng thật sự đã quá muộn. Trái tim anh tan nát, trong anh chỉ còn tồn tại sự thù hận và đau đớn. Em không biết làm gì để xoa dịu anh chỉ biết đau xót, biết thương anh lo cho anh. Chuyện đã rồi dù em có quỳ gối xin lỗi trăm ngàn lần cũng không thể tha thứ. Vì lo lắng cho sự gục ngã đau đớn của bố mẹ em, anh đã thông báo quyết định tha thứ cho mọi người an lòng. Nhưng thực sự anh làm sao có thể tha thứ cho những điều mà đầu ấp tay gối đã gây ra cho mình. Anh hận em đến tận xương tủy, em hoàn toàn hiểu được điều đó. Chính vì thế anh thường xuyên gây gỗ đối với em. Nhưng sự xúc phạm, xỉ nhục liên tục được đổ vào đầu em và em biết em xứng đáng bị như thế. Thời gian đầu em cắn răng chịu đựng nhưng dần sau đó em đã phản kháng lại và nói năng không kiểm soát những điều làm xát muối trái tim liên tục như thế trong vòng 2 năm nay, mọi thứ trong chúng em bây giờ chỉ còn lại là sự tổn thương sâu sắc. Bây giờ chúng em đang chuẩn bị mọi thủ tục để ly hôn. Ba hôm nữa là đường ai nấy đi. Xin hãy tư vấn giùm em với. Em còn rất yêu thương anh và không muốn mọi thứ đổ vỡ, chúng em hiếm muộn nên mới có 1bé trai nay 3 tuổi và không muốn con mình phải khổ. Anh vẫn còn tình cảm với em, chính vì thế mà lòng thù hận trong anh không thể dứt. Em càng yêu thương anh thì anh càng hận. Em không biết phải cư xử thế nào cho anh hài lòng lỗi em chỉ biết chăm chỉ,chịu khó, lo lắng mọi việc của gia đình, nhưng tất cả đều không làm anh hài lòng. Chỉ cần anh bực dọc,em nói năng không khéo là anh lại gây gỗ với em. Giờ em muốn ly hôn vì không muốn bị anh tiếp tục đối xử như thế. Rồi không được gì mà anh sẽ càng ngày càng hư tính, con cái chứng kiến nhiều lại khiến chúng bị tổn thương và ảnh hưởng đến tính cách của chương trình tư vấn kỹ cho vợ chồng em tìm được hướng đi đúng đắn để sau này không ai phải hối chào em. Một cuộc sống hôn nhân đã từng rất hạnh phúc lại bị tan vỡ là điều không ai mong muốn xảy ra. Chị hiểu, để đi đến kết cục này, vợ chồng em đã phải cân nhắc rất nhiều. Nhưng nếu cứ tiếp tục một cuộc sống mà cả hai vợ chồng thường xuyên to tiếng với nhau thì làm sao tìm thấy hạnh phúc, cả hai buộc phải tìm đến giải pháp cuối cùng để giải thoát cho người đàn ông đã từng rất yêu vợ, yêu gia đình đến mức nhận con nuôi để hoàn thiện tổ ấm gia đình, nhưng làm sao người ta có thể chấp nhận được sự phản bội của người vợ. Ai trong hoàn cảnh của chồng em cũng sẽ cảm thấy đau lòng, ám ảnh vô cùng. Sự thật là anh ấy cũng đã rất cố gắng, muốn quên đi, muốn xóa bỏ tất cả nhưng có lẽ nỗi đau trong lòng anh quá lớn và anh đã không thể bỏ qua là một kết cục buồn mà cả hai vợ chồng đều không hề muốn xảy ra. Nhưng em cũng nhìn nhận ra vấn đề rồi đấy, em có cố gắng như thế nào cũng không được anh ấy chấp nhận sự tha thứ của anh ấy chỉ là lời nói chứ trong tâm anh ấy chưa bao giờ nguôi ngoai. Sống mà cứ dày vò lẫn nhau như thế này thì không thể hạnh phúc, và rồi con cái các em cũng bị chịu ảnh hưởng đến tâm lý bởi những lời miệt thị, xúc phạm mà bố đối xử với là một cái giá quá đắt mà em phải trả cho sự lầm đường lạc lối của mình. Tuy nhiên, có dằn vặt, trách cứ bản thân thì cũng có thể thay đổi được sự thật này đâu. Vấp ngã ở đâu thì đứng lên ở đó em ạ, sai lầm do mình tạo ra thì mình phải gánh lấy và cố gắng sửa sai nó. Mặc dù vợ chồng em đường ai nấy đi, nhưng các em vẫn còn có bé con chung, do đó hai người vẫn cần có trách nhiệm với con. Em hãy cố gắng sống thật tốt, nếu dành được quyền nuôi con, em hãy cố gắng nuôi dạy con thật tốt để cho chồng em cảm thấy yên tâm khi con ở bên em. Rồi thời gian sẽ khiến cho vết thương trong lòng hai vợ chồng em nguôi ngoai dần, hãy để mỗi lần hai người nhìn nhau không cảm thấy căng thẳng, thù hằn. Với thời gian không ở bên nhau nữa biết đâu cả hai đều mới nhận ra được đâu là hạnh phúc đích thực của đời mình và khi đó chuyện tái hợp lại xẩy ra. Mạnh mẽ lên em nhé sau tất cả những sóng gió sẽ lại là sự bình yên mà thôi Phản ứng của cô khi xem đống tài liệu này y hệt như của Lục Nghệ Văn lúc đầu Tiểu Vân cũng đã bị đả kích cực ác mộng mấy năm trước lại không phải do Hạ Tiểu Yến làm ư?Người mà cô luôn căm hận tận xương tủy bao lâu nay, đột nhiên lại có một ngày thông báo cho cô là cô đã nhầm lẫn rồi sao?Cảm xúc của Phạm Tiểu Vân rất phức biết nên khóc hay cười đây?Thì ra người mà luôn muốn hãm hại cô lại không phải Hạ Vũ Yến, mà là Giang Mỹ ra Giang Mỹ Linh đã ôm ấp âm mưu hãm hại cô từ lâu lắm Tiểu Vân cười to tiếng một mỉa liền muốn gọi điện thoại cho Lục Nghệ Văn ngay trong vô thức, nhưng ngón tay cô vừa sau khi ấn xong số điện thoại liền nhanh chóng tắt điện thoại được, không thể gọi cho Lục Nghệ Văn đã!Phạm Tiểu Vân đột ngột nhớ ra chuyện gì lẽ... Hạ Vũ Yến còn chưa chết ư?Ngón tay của Phạm Tiểu Vân lướt trên trang Lục Nghệ Văn biết được chân tướng của sự việc, thì chắc chắn hắn sẽ mang cô đi gặp Hạ Vũ cho sự thật là như vậy, nhưng cô cũng tuyệt đối không thể làm vậy với cô mà nói, sự tồn tài của Hạ Vũ Yến khiến người khác phải chán ghét như vậy, không thể tuỳ tiện bỏ qua cho cô ta Tiểu Vân đặt tài liệu về chỗ cũ. Cô hít thở sâu nhiều lần, mới có thể quyết tâm cầm điện thoại lên người mà cô gọi, không ai khác, đó chính là Giang Mỹ Mỹ Linh nhanh chóng nghe điện thoại, giọng nói vừa kích động vừa vui mừng "Tiến Hải ca ca!?""Là tôi, Phạm Tiểu Vân." Phạm Tiểu Vân nhẹ nhàng nói."Cô gọi đến để làm gì?" Giọng nói của Giang Mỹ Linh đột ngột thay đổi sắt bén lại."Tôi muốn hợp tác với cô." Phạm Tiểu Vân nói "Cô đừng lo, chuyện của hai chúng ta sau này sẽ tính."Hợp tác ư?Đây là trò đùa mới mẻ gì nữa đây?Cô ta và Phạm Tiểu Vân đã trở mặt triệt để rồi, bây giờ lại nói cô là muốn hợp tác với cô ư?Giữa hai người họ có gì hay để hợp tác chứ?Giang Mỹ Linh cười khì nói "Phạm Tiểu Vân, cô lại đang mưu tính chuyện gì nữa?""Tôi nghi ngờ Hạ Vũ Yến còn chưa chết." Phạm Tiểu Vân cũng không muốn nói nhiều với cô ta, đi thẳng vào vấn đề "Còn việc mà trước kia cô từng nói, tôi cũng đã biết được rồi, nhưng bây giờ tôi không hứng thú gì với cô, cho nên so với cô, Hạ Vũ Yến mới là sự tồn tại đáng lo hơn."Cái gì?Hạ Vũ Yến còn chưa chết ư?"Sao cô lại biết được?" Giang Mỹ Linh nói "Lúc trước do cô chính miệng nói cô ta đã chết rồi mà.""Tôi không hề gạt cô, tỷ lệ sống sót của Hạ Vũ Yến chắc chắn phải đạt đến 90%." Phạm Tiểu Vân nói "Cô cũng phải nhận định biết rõ thứ tự trước sau có được không? Bây giờ điều quan trọng nhất là giải quyết Hạ Vũ Yến mới phải.""Nhưng tôi không thể tin được là cô ta không chết." Giang Mỹ Linh nói "Sao cô ta có thể không chết được? Rõ ràng còn có lần sau đó.""Nếu tìm người thay thế, thì điều đó hoàn toàn có khả năng đấy." Giang Mỹ Linh nói "Rất có khả năng có người giúp cô ta chạy trốn rồi, và tin tức Hạ Vũ Yến chết là giả."Giang Mỹ Linh nhíu mày lại."Có muốn hợp tác hay không thì cô cũng cho tôi câu trả lời dứt khoát đi." Phạm Tiểu Vân thờ ơ nói "Tôi đã buông xuôi thù hận rồi, cô còn lo sợ gì nữa?" Giang Mỹ Linh cắn chặt môi, do dự một hồi lâu mới đồng ý "Được."Gác máy xong, Phạm Tiểu Vân nhìn vào đống tài liệu đó, trong lòng trống trải vô cuối cùng rồi, lần này nhất đinh phải tận mắt nhìn thấy Hạ Vũ Yến chết thì cô ta mới yên tâm lỗi cô, Hạ Vũ cô không phải hung thủ của sự việc năm đó, nhưng cô lại là hung thủ cướp mất Lục Nghệ ta đã mất hết tất cả Vũ Yến ngay đến hạnh phúc còn lại trong nửa cuộc đời sau này của cô ta cũng không thể phá hủy được......"Hôm nay em cảm thấy có đỡ hơn không? Đứa bé có đạp phá em không?" Lục Nghệ Văn mang theo giỏ trái cây đi vào phòng bệnh, nhìn thấy Hạ Vũ Yến đang nằm trên giường xem tivi, ánh hắn liền dịu hẳn lên."Tốt." Hạ Vũ Yến chỉ trả lời một tiếng."Vậy thì tốt rồi, anh đã mua trái cây mà em thích nè." Lục Nghệ Văn cười tươi nâng giỏ trái cây lên "Anh sẽ gọt cho em."Hạ Vũ Yến xoay đầu nhìn người ông đang gọt trái cây ấy, đột nhiên nói "Anh có hối hận không? Bởi vỉ đây là đứa con của Tống Tiến Hải.""Không có gì phải hối hận cả." Lục Nghệ Văn nói "Bây giờ anh chỉ muốn em sinh đứa bé này ra một cách khoẻ mạnh là được, anh sẽ cùng em nuôi nấng nó khôn lớn."Hạ Vũ Yến nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn, cô lại có chút ngơ bây giờ mỗi ngày đều qua thăm cô, dù cô có yêu cầu gì thì hắn cũng đều đáp ứng, tính cách của hắn càng giống như hoàn toàn thay đổi thành một người khác, trở nên dịu dàng hơn hẳn, dù cô có yêu cầu vô lý như thế nào thì hắn cũng mỉm cười chấp kúc thậm chí cô cảm thấy dường như bản thân mình đang mơ thấy một giất mơ đẹp, không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh giấc, nhưng thế giới sau khi tỉnh dậy cũng sẽ là bộ dạng như cũ, không một ai tin tưởng cô, cô vẫn luôn cô đơn một mình."Đang nghĩ gì thế?" Lục Nghệ Văn nhìn thấy bộ dạng thất thần của cô liền qua nắm lấy tay cô, hắn lập tức nhíu mày lại "Sao tay em lại lạnh thế này?"Sau đó hắn liền bắt đầu lải nhải nói những câu chuyện liên quan đến chú ý giữ ấm cho bà Vũ Yến nghe thấy những lời quan tâm của hắn, nụ cười trên khoé miệng cô nhoẻn lên, đến nỗi chính cô cũng không ý thức được. Đánh giá từ 32 lượt Ai kết hôn cũng đều muốn mình có một cuộc sống hạnh phúc, nhưng đôi khi lại có những cuộc Hôn Nhân Trong Thù Hận. Thù hận làm cho con người ta luôn sống trong trạng thái khổ đau và oán giận muốn tìm cách để trả thù. Chỉ vì hiểu lầm mà cô bị người mình yêu hành hạ suốt một năm. mất đi ba đứa con chưa kịp chào đời. Liệu cô có hóa giải thù hận để cô và chồng có một cuộc sống bình an và thanh thản?Trích đoạn truyện"Lại mang thai sao?"Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên con này chắc sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ. Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá....Cô sẽ bảo vệ bằng cách nào? Mời tiếp tục đọc truyện ngôn tình mới của tác giả Thắm Lê. Hôn Nhân Trong Thù Hận Chương 1 Sinh mạng của 2 đứa bé. Thắm Lê 21/12/2019 "Lại mang thai sao?"Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên con này chắc sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ. Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá....Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch"Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô"Cô muốn ly hôn sao?". Đôi chân hắn bước dài, trên mặt không biểu cảm, nhưng khí thế ác liệt của hắc lại như thật, áp sát Hạ Vũ Yến khiến đôi chân cô run lên."Đúng, chúng ta ly hôn, Tiểu Vân..." Lời còn chưa dứt, trước mắt cô mờ dần, trên cổ cô mười phần đau đớn khiến cô không thở Nghệ Văn tiến lên 1 bước, nắm chặt cổ cô vô cùng tàn nhẫn, dùng sức siết chặt."Cô mà cũng xứng đáng gọi tên cô ấy sao?". Đôi mắt hung tợn của hắn nhìn chằm chằm vào cô. "Lúc trước là cô cam tâm tình nguyện lấy tôi, sao không nghĩ tới việc ly hôn? Bây giờ lại muốn rời khỏi ư? Món nợ mà cô thiếu cô đã trả xong chưa?""Lục Nghệ Văn, anh đã hại chết 2 đứa con chưa kịp chào đời của tôi, anh còn muốn gì nữa? Sinh mạng của 2 đứa bé còn chưa đủ để trả sao?". Hạ Vũ Yến bị bóp cổ, khuôn mặt nhỏ nhắn căng đỏ lên, khoé mắt không ngừng rơi nước mắt xuống. "Vả lại chuyện lúc đó, tôi không có...ặc ặc".Nói được 1 nữa, những ngón tay của hắn lại thêm bóp chặt hơn, như muốn nghiền từ mảnh xương của cô."Hạ Vũ Yến, cô im ngay cho tôi! Những cái cới dối trá của cô tôi đã nghe nhiều rồi, dù bây giờ cô giở trò gì đi nữa, trước khi tôi chưa trả thù đủ thì cuộc hôn nhân này cô đừng hòng ly!"Hắn nói xong, đè cổ cô xuống, trở mình ấn mặt cô xuống nền nhà lạnh tanh. "Roẹt"!! Chiếc váy của cô bị xé ra. "Lục Nghệ Văn, anh dừng tay lại!" Hạ Vũ Yến liều mạng vùng vẫy mong muốn thoát khỏi hắn. Mỗi lần người đàn ông này muốn có cô, hắn đều tàn nhẫn như vậy, như muốn cô chết đi. Bây giờ cô lại có thai, cô không muốn làm chuyện này với Nghệ Văn đè thân thể cô lại 1 cách thô lỗ, tạo những vết bầm lớn trên cơ thể Vũ Yến vùng vẫy cực lực, tay cô với được cây kéo trên bàn trà. Cô không hề suy nghĩ gì mà nhắm thẳng vào cổ Lục Nghệ Văn."Lục Nghệ Văn, anh dừng lại ngay, đừng động đến tôi. Ly hôn với tôi, anh và Tiểu Vân được toại nguyện không phải sao?" Bàn tay cô ra sức nắm cây kéo đang run rẩy. Chỉ cách cổ Lục Nghệ Văn có vài mắt lãnh lẽo của hắn ngước lên, nhìn vào đôi mắt đang run rẩy của Hạ Vũ Yến một cách giễu tim cô co thắt lại, 1 giây sau cổ tay của cô bị hắn nắm chặt, hắn bóp tay cô không tiếc chút sức lực nào, khiến đôi tay trắng trẻo của cô tái nhợt đau đớn, sau đó hắn lại đè cô xuống đất 1 cách tàn nhẫn. Bạn đang đọc truyện trên Hạ Vũ Yến than thở nói "Tiến Hải, là em liên lụy anh, xin lỗi." "Nói lung tung gì thế." Tống Tiến Hải nói "Câu này mỗi ngày em đều nói với anh, em không ngán thì anh cũng nghe chán ngấy rồi. Không phải anh nói rất nhiều lần rồi sao? Đây là việc anh cam tâm tình nguyện làm mà." Hạ Vũ Yến đứng phắc dậy, rồi từ từ đi về phía anh "Tiến Hải, em thật sự rất cảm ơn anh, nếu không có anh thì chắc em đã..." Tống Tiến Hải mỉm cười, xoa đầu cô "Đã qua rồi mà, đi thôi, về phòng để anh làm món ngon cho em." Hai người nhìn nhau cười, nắm tay nhau đi vào nhà. Tống Tiến Hải vừa mới vào nhà đã cầm nguyên liệu và trái cây đi vào bếp bắt đầu nấu ăn, Hạ Vũ Yến vịn cái bụng mình lại, đi theo qua bên đó để giúp đỡ. "Dầu mỡ trong bếp nhiều lắm, em đừng đụng vào." Tống Tiến Hải dịu dàng ngăn cản cô "Thiệt tình, ngày nào cũng không chịu nghỉ ngơi, đến khi nào thì em mới có thể ngồi sai khiến anh đàng hoàng đây?" "Anh thích bị người ta sai khiến sao?" Hạ Vũ Yến bất lực nói "Em chỉ muốn giúp anh thôi mà." "Anh không thích bị người khác sai khiến, riêng em thì anh cũng có thể vui vẻ chấp nhận." Tống Tiến Hải cười nói, Hạ Vũ Yến gật đầu, không nói thêm gì nữa. Tống Tiến Hải cũng bắt đầu bận rộn hẳn lên. Hạ Vũ Yến dìu lấy bụng của mình đứng kế bên cửa, nhìn đồng tác thuần thục của anh, cảm thấy có lỗi trong mắt cô càng ngày càng dày đặc. Nếu không có cô thì những chuyện đó sẽ không xảy ra, anh ấy cũng sẽ không trở thành bộ dạng như bây giờ rồi. Lúc trước khi cô chuẩn bị nhảy xuống, lại bị Tống Tiến Hải vội vàng chạy tới ngăn cản. Trong vòng tay của anh còn ôm một thứ gì đó có hình dạng giống người, cô bị làm hết cả hồn, chỉ cầu xin anh nhanh chóng rời khỏi đó. Nhưng anh lại lắc đầu cố chấp, đem vật trong tay ra cho cô xem. Không ngờ đó là người đàn bà nhìn không rõ mặt mũi. Hạ Vũ Yến hoảng sợ, giọng khàn đi "Tiến Hải, đây là...?" "Yên tâm, anh không có làm việc xấu đâu, sau này anh sẽ giải thích với em. Anh chỉ muốn hỏi em một câu, em có đồng ý đi khỏi nơi này cùng anh không?" Tống Tiến Hải căng thẳng nhìn cô mà nói. Đôi mắt Hạ Vũ Yến chợt rũ xuống "Có thể đi đâu chứ? Dù đi đâu đi nữa thì cũng chỉ là con đường chết mà thôi." "Không, chỉ cần có cô ta thì sẽ có hi vọng." Tống Tiến Hải nói "Em không muốn bắt đầu lại cuộc sống mới sao?" "Đương nhiên là em muốn." Hạ Vũ Yến nhìn vào cái chân của anh, giọng điệu chuyển từ kích động sang đau lòng "Thế nhưng... " "Vậy thì quá đủ rồi, nào, hãy giúp anh." Tống Tiến Hải xé rách cái túi đang đựng người đàn bà đó ra, cùng Hạ Vũ Yến ôm lấy người đàn bà đó lên sân thượng. Người đàn bà đứng vững vàng trên đó, thân xác và khuôn mặt nhuốm đầy máu làm Hạ Vũ Yến như muốn nôn ra ngoài. "Chỉ cần từ chỗ này ném cô ấy xuống, thì chúng ta sẽ có thể sống sót." Tống Tiến Hải nói. "Nhưng cô ấy..." Hạ Vũ Yến có chút không đành lòng "Cô ấy đã chết thê thảm như vậy rồi, sao anh lại có thể ném cô ấy xuống từ nơi cao như vậy được? Nếu như vậy thì thành cô ấy chết đến hai lần rồi." Tống Tiến Hải nhìn cô, đột nhiên cười lên. Một giây sau anh cố sức đẩy người đàn bà đó xuống, trong mấy giây sau, liền nghe tiếng vật nặng rơi xuống đất từ rất xa. Hạ Vũ Yến hoàn toàn ngơ ngác, sắc mặt tái nhợt đi. Không lâu sau liền nghe phía dưới náo loạn cả lên, tuy cách đó rất xa, vẫn nghe thấy tiếng la hét của con người, những giọng nói khác nhau. Hạ Vũ Yến từ ló đầu ra xem, thì nhìn người đàn bà đó rơi xuống máu me đầm đìa, không nhìn rõ mặt mũi. Phạm Tiểu Vân ngồi trên xe lăn đi ra chậm rãi, nhìn vào người trên mặt đất. Từ góc nhìn của Hạ Vũ Yến đúng lúc có thể nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của cô ta. Rõ ràng cách xa nhau như vậy, như cô lại nhìn thấy rất rõ ràng. Tống Tiến Hải kéo cô lại trong lúc này, cởi áo khoác ra choàng lấy cô, nhân lúc cô chưa hoàn hồn liền kéo cô đi "Đừng xem nữa, chúng ta đi thôi, những chuyện sau này anh đã sắp xếp hết rồi." Lần bỏ trốn này thật vô cùng thuận lợi, nhưng khi ngồi trên xe cô cứ nghĩ về người đàn bà kia. Trong lòng cô vô cùng buồn bã. Nhưng trên tay cô bị một hơi ấm phủ lên, là tay của Tống Tiến Hải đang nắm tay cô. Hạ Vũ Yến muốn bỏ ra, nhưng Tống Tiến Hải càng siết chặt hơn "Em giận anh sao?" "Chỉ là em cảm thấy hơn buồn." Hạ Vũ Yến than thở nói. "Nếu có thể dùng một người đã chết để cứu lấy mạng của một người còn sống, anh nghĩ cô ấy sẽ không oán trách em đâu. Liệu em có cảm thấy anh tàn nhẫn không?" Tống Tiến Hải nhìn vào mặt Hạ Vũ Yến nói. Hạ Vũ Yến thở dài một hơi, chẳng biết nên nói gì. Tống Tiến Hải nói "Vậy thì em càng phải sống tốt hơn nữa, đừng lãng phí sự hi sinh của cô ấy." Hạ Vũ Yến cúi mặt xuống "Em sẽ cố gắng." Hai người từ từ rời khỏi đất nước này. Phía bên kia của bệnh viện, người đàn bà ấy vốn dĩ đã thương tích đầy mình, không rõ mặt mũi, dù cho có cứu cũng không thể nào sống được, Phạm Tiểu Vân sẽ chắc chắn cho rằng Hạ Vũ Yến đã chết rồi. Phạm Tiểu Vân đẩy chiếc sẽ lăn lại gần người đàn bà đó, đưa tay mở chiếc khăn trắng đang phủ trên đó ra. Nhìn vào người đàn bà không rõ mặt mũi đó, cuối cùng cũng không kìm chế được mà cười to lên.

hôn nhân trong thù hận